Hãy luôn nghĩ về những điều bạn muốn

7:49 PM |

“Tiềm năng của con người cũng giống như một đại dương chưa được khám phá, một lục địa mới hãy còn tinh khôi, một thế giới của những khả năng chờ được cởi trói để hướng đến những điều vĩ đại.”- Brian Tracy

Thành công chính là mục tiêu cần phải hướng tới, còn tất cả những điều khác chỉ nhằm tiếp thêm nhiên liệu cho cuộc hành trình đó mà thôi. Tất cả những người thành công đều có thiên hướng chú trọng vào mục tiêu của mình. Họ nhận biết được điều mình kỳ vọng và dồn hết tâm sức trong từng phút, từng giờ để đạt được điều đó.

Trong quá trình này, khả năng xác định mục tiêu có thể được xem là kỹ năng quan trọng nhất. Mục tiêu sẽ cởi trói cho thái độ tích cực, giải phóng các ý tưởng và năng lượng giúp bạn nhanh chóng chạm đích. Nếu không có mục tiêu, tương lai của bạn chỉ biết phó mặc cho sự may rủi. Ngược lại, với một mục tiêu xác định, bạn sẽ lao đi như một mũi tên đang nhắm thẳng đến đích.

Trong bạn luôn tiềm ẩn rất nhiều khả năng chưa được khơi dậy và sự thực là bạn chỉ mới sử dụng một phần rất nhỏ những khả năng ấy. Việc bạn xuất phát từ đâu không thành vấn đề mà điều quan trọng nhất là bạn đang hướng đến đâu. Những ước muốn và suy nghĩ của bản thân sẽ thúc đẩy bạn tự tin phát triển năng lực và kích thích mức độ cảm hứng để bạn tiến nhanh về đích.

Có lẽ phát hiện vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại chính là sức mạnh tinh thần của một người có khả năng tạo ra hầu hết mọi khía cạnh trong cuộc đời họ. Mọi thứ do bàn tay con người tạo nên trong thế giới này đều thoát thai từ một suy nghĩ hay một ý tưởng của một người nào đó trước khi được chuyển thành hiện thực. Bạn có nhận thấy rằng mọi hành động, việc làm của mình đều bắt nguồn từ một ý nghĩ, ước muốn, hy vọng, ước mơ của chính bạn hay của một người nào khác? Tư duy của con người luôn mang tính sáng tạo. Nó định hình thế giới riêng của mỗi người và ảnh hưởng tới mọi điều xảy đến với người đó.

Thế giới bên ngoài chính là tấm gương phản chiếu thế giới trong con người bạn, nó tạo nên một triết lý vô cùng giá trị: bạn sẽ trở thành những gì bạn thường nghĩ đến nhất.

Khi được hỏi về những điều mà mình thường nghĩ đến, những người thành đạt cho biết họ thường nghĩ đến điều mà họ muốn có, và làm sao để đạt được điều đó. Trong khi đó, những người kém hạnh phúc lại thường nghĩ và nói về những điều mà họ không muốn gặp phải. Họ bận rộn với những điều phiền muộn của mình hay về những khiếm khuyết của người khác.

Sống không mục tiêu cũng giống như lái xe trong màn sương mù dày đặc. Dù cho xe của bạn có tiện ích, có hiện đại đến đâu chăng nữa, thì bạn vẫn phải lái đi chậm chạp, dè chừng ngay cả trên những con đường bằng phẳng nhất. Một mục tiêu rõ ràng cho phép bạn tăng tốc, tiến nhanh về phía trước để đạt được những điều mình thực sự mong muốn.

 
Xem thêm…

Nghệ thuật sống

7:47 PM |

Ai cũng có những lúc vấp ngã trong cuộc sống. Ai cũng cần có một lời an ủi, động viên để vững tin bước tiếp trên đoạn đường đời. Vòng quay của "cơm - áo - gạo - tiền" khiến rất nhiều người trong chúng ta quên đi những giá trị nhân văn vốn có của con người: gia đình, tình bạn, tình yêu, cách đối nhân xử thế giữa người với người... Hãy dừng lại một phút để lắng nghe, suy ngẫm những câu danh ngôn, triết lý nhẹ nhàng mà đúng đắn.....

Một ngày cho công việc cực nhọc, một giờ cho thể thao, cả cuộc đời cho bạn bè vẫn còn quá
ngắn ngủi. – Emerson -

Khi hướng về phía mặt trời, bóng tối sẽ khuất sau lưng ta…….Khi đêm đến bạn sẽ thấy những vì sao…..
Có một nghịch lí: Hạnh phúc thật sự chỉ đến khi bạn biết mạnh dạn cho đi – chứ ko phải nắm giữ thật chặt.
-Christopher Hoare –

Trên thế gian này chẳng có vị thần nào đẹp hơn thần mặt trời, chẳng có ngọn lửa nào kỳ diệu hơn ngọn lửa tình yêu. - M.Gorki –

Điều tôi muốn biết trước tiên không phải là bạn đã thất bại ra sao mà là bạn đã chấp nhận nó như thế nào.
– Lincoln -

Sự thật, giống như ánh sáng, làm người ta chói mắt. Sự giả dối thì ngược lại, là ánh chiều hôm tươi đẹp bao trùm lên mọi vật. –Albert Camus –

Nếu bạn cảm thấy sao đời mình u ám quá, thử coi lại xem cánh cửa sổ tâm hồn mình thật đã có lau kỹ đi chưa? - La Rochefoucauld -

Những người bạn thông minh sẽ còn mãi, như cuốn sách tốt nhất của cuộc đời. 
– Calderon –
Xem thêm…

40 bài học vô giá mà cuộc sống dạy bạn

10:27 PM |
40 BÀI HỌC VÔ GIÁ MÀ CUỘC SỐNG DẠY BẠN

Có những bài học mà bạn luôn phải tự học hỏi, khám phá trong chính cuộc sống của mình.

Bạn đã bao giờ mệt mỏi về việc phải tập hợp những bài học trong cuộc sống qua nhiều năm. Đó quả thực là một bài thực hành thú vị cho bất kỳ mỗi chúng ta tự khám phá. Hãy cùng trải nghiệm 40 bài học quý giá dưới đây hẳn sẽ là hành trang hữu ích cho bạn trên quãng đường hành trình mang tên "cuộc sống".



1. Cuộc sống không hề công bằng, bạn phải chấp nhận điều đó.

2. Khi mà bạn vẫn còn nghi ngờ, hãy luôn đặt ra câu hỏi.

3. Cuộc sống rất ngắn, chính vì thế bạn đừng phí thời gian để ghét một ai đó.

4. Đừng bao giờ khiến bản thân bạn trở nên quá đa nghi.

5. Hãy biết tiết kiệm tiền hàng tháng.

6. Bọn không phải là người chiến thắng trong mọi cuộc cãi vã, chỉ là việc đồng ý hay không đồng ý mà thôi.

7. Hãy khóc trước mặt một người mà bạn thực sự tin tưởng, điều này giúp bạn hàn gắn vết thương nhanh hơn là việc khóc một mình.

8. Thật không tốt khi bạn tức giận và đổ tội cho cuộc sống, cho tạo hóa. Hãy tự ngồi lại và suy ngẫm.

9. Hãy tiêu dùng một cách hợp lý để khi về hưu bạn sẽ có một khoản dưỡng già.

10. Hãy để quá khú ngủ trong yên bình bởi nếu bạn có nhắc lại thì nó cũng không thay đổi được gì, đồng thời cũng không giúp ích mấy cho hiện tại.

11. Khóc trước mặt con cái bạn, điều này hết sức bình thường

12. Đừng so sánh cuộc sống của mình với người khác. Bởi bạn không thể biết được cuộc hành trình tương lai của họ sẽ ra sao?

13. Nếu bạn có một mối quan hệ luôn phải giữ bí mật, tốt hơn hết bạn không nên duy trì nó.

14. Mọi thứ đều có thể thay đổi chỉ sau một cái chớp mắt. Nhưng đừng lo lắng, bởi Chúa không bao giờ làm được điều này.

15. Cuộc sống không chỉ có những bữa tiệc. Hãy cho mình sống bận rộn với công việc hoặc một niềm đam mê, sở thích nào đó.

16. Cuộc sống không chia thành những học kỳ và bạn không có kỳ nghỉ hè.

17. Một người viết văn luôn sáng tác. Nếu bạn muốn thành một nhà văn, hãy luôn học cách viết.

18. Khi một điều gì đó tới với cuộc sống của bạn, đừng hỏi tại sao mà hãy tận hưởng nó.

19. Không bao giờ là quá muộn để có một tuổi thơ hạnh phúc. Nhưng để có được điều đó lần nữa, tất cả đều phụ thuộc vào bạn.

20. Hãy đốt cháy những ngọn nến, mặc những bộ quần áo bạn thích... Đừng để dành nó cho một dịp đặc biệt nào cả bởi hôm nay đã là một ngày đặc biệt rồi.

21. Bạn không hoàn hảo và cũng không cần phải tỏ ra bạn là người hoàn hảo.

22. Hãy mạnh dạn khẳng định cái “tôi” của mình một cách lành mạnh.

23. Không ai có thể khiến bạn hạnh phúc, ngoại trừ chính bạn.

24. Bất cứ điều gì mọi người nghĩ về bạn, tất cả đều không có trong từ điển sống của bạn.

25. Dù hiện tại của bạn có tốt hay là xấu, điều đó sẽ thay đổi

26. Công việc sẽ không giúp đỡ khi bạn bị ốm, chỉ có gia đình và bạn bè mới quan tâm tới bạn. Hãy luôn để ý tới họ.

27. Bạn nghĩ thế nào không quan trọng , chỉ có những điều bạn đang làm sẽ cho bạn biết mình là ai.


28. Bạn có thể chơi thể thao giỏi nhưng chưa chắc đã trở thành tuyển thủ quốc gia.

29. Không có công việc hợp pháp nào là hèn kém. Chỉ có người ngồi không rồi mới đáng xấu hổ.

30. Hãy có tham vọng nhưng đừng thất vọng.

31. Những gì chiếu trong tivi không giống ngoài đời.

32. Hãy quan tâm đến đời sống tình dục thật an toàn

33. Đừng đổ lỗi cho người khác vì những quyết định của bạn.

34. Bạn không bất tử.

35. Lòng bao dung, sự tha thứ luôn là yếu tố cần thiết trong cuộc sống.

36. Đừng quên nói lời cảm ơn.

37. Hãy biết cách từ bỏ những thứ không có lợi ích trong cuộc sống của bạn và nghiêm khắc hơn với bản thân.

38. Không có thứ gì có thể "giết chết" được bạn, mỗi lần vấp ngã sẽ khiến bạn mạnh mẽ hơn.

39. Hãy tin vào những điều kỳ diệu.

40. Hãy ra ngoài sau mỗi giờ học tập, làm việc, có thể bạn sẽ khám phá ra nhiều điều ý nghĩa trong cuộc sống.

(ST)
Xem thêm…

Những câu nói đáng ngẫm của Đạt Lai Lạt Ma

10:21 PM |
Những câu nói đáng ngẫm của Đạt Lai Lạt Ma

1. “Nếu một vấn đề có thể giải quyết được, chẳng có gì mà phải lo lắng. Nếu một vấn đề không thể giải quyết được, lo lắng cũng chẳng có ích gì. Vậy thì tại sao phải lo lắng?”

2. “Im lặng đôi khi là câu trả lời tốt nhất.”

3. “Mục đích chính trong đời của chúng ta là giúp đỡ kẻ khác. Và nếu bạn không thể giúp họ, ít nhất đừng hại họ.”

4. “Hạnh phúc không phải là điều tự nhiên mà có. Nó đến từ những hành động của chính bạn.”

5“Hãy nhìn những đứa trẻ. Khi chúng giận ai, chúng biểu lộ ra, xong rồi thôi. Chúng vẫn có thể chơi với người đó vào ngày mai.”

6. “Càng được thúc đẩy bởi tình yêu, hành động của bạn càng tự do và không sợ hãi.”

7. “Chúng ta có thể sống mà không có tôn giáo hay thiền định, nhưng chúng ta không thể sống mà không có tình người.”

8. “Bạn cũ đi, bạn mới đến. Cũng như ngày cũ đi, ngày mới đến. Điều quan trọng là phải làm sao cho nó có ý nghĩa, một người bạn ý nghĩa, hay một ngày mới ý nghĩa.”

9. “Chúng ta không bao giờ có thể có được hòa bình trên thế giới cho tới khi chúng ta có được hòa bình trong thâm tâm.”

10. “Mục đích của tất cả những truyền thống tôn giáo lớn trên thế giới không phải là để xây dựng những ngôi đền to lớn bên ngoài, mà là để xây dựng những ngôi đền thiện lành và từ bi bên trong, trong trái tim chúng ta.'


Xem thêm…

Ván cờ và cuộc sống

10:15 PM |
Ván cờ và cuộc sống

Con Hậu bực bội nói với con Vua: "Này, tại sao tôi là người có quyền lực cao nhất ở đây, nhưng lũ quan lính kia lại cứ lăng xăng bảo vệ ông mà không thèm bảo vệ tôi thế hở?".

Vua trả lời:

"Trời ạ, khổ bà quá, bà vừa phải thôi, thì bà cũng thấy rồi đó, bà là người có quyền lực nhất ở đây chứ có phải tôi đâu? Bà gần như muốn đi đâu thì đi, trong khi tôi mỗi lần chỉ được nhích có một bước. Mà đường đường mang danh nhà vua, không có quyền lực thì ít nhất cũng phải được bảo vệ chứ! Mất tôi rồi thì coi như rắn mất đầu, trò chơi kết thúc mà!".

Nghe thấy Vua và Hoàng hậu nói chuyện thế, con xe cũng quay sang con tượng:

"Ờ, mà phải rồi, nghe hoàng hậu nói thế, tui cũng nghĩ sao tui với ông không hơn nhau cấp bậc là mấy, mà sao ông được đi đường xéo, còn tui chỉ được đi đường thẳng vậy? Thật không công bằng, tui khoái đi đường xéo hơn!".

Tượng nhếch mắt: "Cũng không công bằng cho tui vậy! Tui thì cũng chỉ đi đường xéo được thôi, có đi được đường thẳng đâu, hay ho gì? Ông cứ làm như tui đi được như Hoàng Hậu không bằng!".

Tới Mã khịt mũi: "Tụi bay thôi đi. Tụi bay được đi đàng hoàng vậy là sướng lắm rồi. Như tao lúc nào cũng phải canh đúng chữ L mà đi. Mệt thấy mồ, sao không tội nghiệp tao?".

Xe và tượng cùng nhau lườm bọn Mã:

"Mày là cái đứa duy nhất được nhảy qua đầu người ta, kể cả tụi tao, còn đòi gì nữa! Đúng là không biết điều!"

Một con Tốt chịu hết nổi lên tiếng:

"Mấy chú bác im đi cho các con nhờ. Bọn tui mới là những đứa thiệt thòi nhất đây nè. Đi thì cũng chỉ đi được có một hai bước về phía trước, đã vậy nhưng còn chả được ăn cái đứa đứng ngay trước mặt mình. Tức chết được! Mấy người thì cứ thay nhau mà được ăn quân địch, còn bọn tui thì cứ thay nhau bị đem ra làm vật hy sinh cho quân địch ăn. Đúng là thật không công bằng cho tụi này tí nào!"

Mấy con Tốt kia nghe vậy đều đồng tình: "Phải đó, phải đó!". Bọn kia bắt đầu cãi lại:

"Tụi này cũng bị hy sinh vậy! Mà mấy con Tốt của tụi bay là đông nhất rồi còn gì nữa! Đông nhất mà giá trị thấp nhất thì bị đem ra hy sinh trước là phải rồi!" Thế là cả đám quân cờ nhốn nháo, cãi vã lộn xộn cả lên.

Cái bàn cờ nãy giờ nhẫn nhịn lắng nghe bọn quân cờ cãi nhau trên... mặt của mình, bây giờ ngáp một cái chán chường, rồi thở dài lên tiếng:

- Đúng là một lũ ngốc nghếch! Mỗi đứa tụi bây đều có một đặc tính riêng. Không ai trong tụi bây hoàn hảo hết, nhưng nếu chỉ cần thiếu một đứa thôi thì cái bàn cờ này sẽ không hoàn thiện!

Tụi bây sinh ra là để đi những bước riêng của mình, để biết tận dụng thế mạnh của mình trong mỗi ván cờ, chứ không phải để ghen tỵ với cái lợi của người khác mà không thấy được cái tốt của chính mình.

Trong ván cờ nào cũng sẽ có những sự hy sinh, và những sự hy sinh ấy đều có mục đích. Vấn đề là sự hy sinh ấy được quyết định bởi một tay biết chơi cờ hay một tay không biết chơi cờ, và cái mục đích của nó có đáng hay không thôi. Nếu nó đáng, thì đằng sau một sự hy sinh là một mất mát và một thành quả, còn nếu nó không đáng thì sau sự hy sinh đó chỉ là một mất mát.

Một tay cờ giỏi thì biết cái gì đáng giá để giữ lại và cái gì đáng phải hy sinh để đạt được một cái khác đáng hơn.

Một tay cờ tồi thì đánh mất những quân cờ giá trị của mình mà không hề hay biết, bởi quá bận rộn nhắm đuổi con Vua của đối phương. Mất và được, đó là quy luật của trò chơi.

Nhưng mỗi tụi bây đều là một phần của một bàn cờ hoàn chỉnh, và những bước đi của tụi bây đều là một phần của những ván cờ thú vị. Đó là sự hoàn hảo của cái không hoàn hảo.

Bàn Cờ vừa nói xong, bỗng nhiên cả đám nghe Vua gằn giọng, với bộ mặt... của một người mới ngủ dậy: "Cãi xong chưa? Tụi nó chiếu tướng tao rồi kìa! Sướng nhá!"...

Ngẫm thấy nhiều thứ thật giống với những ván cờ!!!
Xem thêm…

15 nguyên tắc vàng để trở thành người phụ nữ hạnh phúc

10:14 PM |
15 NGUYÊN TẮC VÀNG ĐỂ TRỞ THÀNH NGƯỜI PHỤ NỮ HẠNH PHÚC

Để trở thành một người phụ nữ hạnh phúc và luôn vui vẻ bạn nên thuộc nằm lòng 15 nguyên tắc vàng trong cuộc sống dưới đây.

1. Nếu bạn không cẩn thận để uống say, đừng gọi điện thoại cho bất kì ai, bao gồm cả người bạn thân nhất và người yêu của bạn.

2. Nếu bạn gửi tin nhắn cho người bạn thích mà anh ấy không trả lời lại, đừng gửi tiếp.

3. Nếu không có ai bên cạnh, bạn hãy học cách nghe nhạc, đọc sách, xem phim một mình. Đây đều là những thói quen tốt.

4. Yêu bố mẹ. Mỗi ngày gọi điện thoại một lần và bớt chút thời gian nấu bữa tối để cả nhà cùng ăn.

5. Tin vào "tiếng sét ái tình", tin rằng ở nơi nào đó đang có người âm thầm đợi bạn. Chỉ cần bạn tinh ý một chút, bạn sẽ sớm tìm thấy người ấy.

6. Ngây thơ và trong sáng là tốt. Nhưng không biết phân biệt trường hợp để ngây thơ sẽ trở thành người có những hành vi ngốc nghếch, ngớ ngẩn.

7. Học cách thừa nhận, chấp nhận đau khổ. Có những chuyện hợp để "phong toả" trong lòng; có những nỗi đau hợp để quên đi không để lại chút tàn tích. Khi mọi chuyện đã qua, bạn sẽ trưởng thành, và chỉ cần mình biết là đủ. Rất nhiều thay đổi, đôi khi không cần bạn phải nói, người khác cũng có thể nhìn thấy.

8. Hãy tìm cho mình một người bạn trai "chất lượng". Anh ấy có thể không phải là người nhiều tiền, nhưng chắc chắn phải là người mang lại cho bạn cảm giác an toàn.

9. Nếu có thể, hãy để tóc dài. Tóc ngắn cắt đi thì dễ, nhưng hơi thiếu nữ tính.

10. Tìm cho mình một vài người bạn chí cốt để khi không có người yêu bên cạnh bạn chẳng bao giờ phải thốt lên “Ôi mình cô độc, buồn bã đến chết mất!”

11. Mua trang phục phù hợp với bản thân, không cần phải trông đợi vào sự tán thưởng của người khác, chỉ cần bạn thích, bạn hài lòng là được.

12. Đừng vì cô đơn mà sẵn sàng nắm lấy tay bất cứ người con trai nào. Như vậy sẽ không công bằng cho cả hai.

13. Nên đi giày cao gót, nhưng không nên đi cao quá mức cần thiết.

14. Dù thế nào đi chăng nữa, đừng đau khổ vì một người con trai vô tâm, không xứng đáng. Hơn hết, bạn cần hiểu rằng, đến cuối cùng, người chịu tổn thương nhiều nhất chính là bạn.

15. Đối xử tốt với công việc của bạn. Có thể cảm xúc với công việc không khiến tim bạn đập nhanh như với tình yêu, nhưng ít nhất nó có thể bảo đảm miếng cơm cho bạn, giúp cho bạn có chỗ để ở, có xe để đi... có được những thứ mà đôi khi tình yêu không thể làm được. Cho nên, hãy nỗ lực với công việc của mình.
Xem thêm…

Cuộc đời là hữu hạn, hãy sống sao cho thật vô hạn

10:02 PM |
Cuộc đời là hữu hạn, hãy sống sao cho thật vô hạn

Tưởng tượng trong 1 buổi chiều đầy mưa, tôi cùng chị, hai người ngồi sát bên khung cửa sổ của 1 quán café nhỏ. Chị ấy có khuôn mặt nhỏ nhắn, làn da rất trắng, mỉm cười nhìn tôi rất lâu. Tôi hỏi về công việc và gia đình chị ấy, chị nói mình chưa có thời gian để lo việc đó. Tôi lại hỏi tiếp, chị chỉ mới 25 tuổi, còn rất nhiều thời gian ở phía trước, tại sao lại không đủ, tại sao lại nói thời gian là rất khan hiếm??


- Bởi vì chị không quý trọng thời gian em à.

- Bởi vì tuổi trẻ chị trôi qua vô ích, em à.

- Bởi vì, chị thật sự muốn sống an phận thủ thường. Và khi nhìn lại gần 26 năm sống trên đời, chị thấy mình sống quá bình thường, bình thường đến mức chị cảm thấy căm hận, phẫn uất, thậm chí là muốn hét lớn lên.

Tôi trầm ngâm, khẽ nhấp một ngụm cappuchino. Chẳng hiểu sao lần thứ n lần sau bao ngày không gặp chị, tôi lại cảm thấy cappuchino có vị đắng nghét. Hay nhân viên quên không cho một ít sữa đặc nhỉ?

- Ai nói chị sống bình thường? – Tôi gân cổ cãi – Chị cũng có công việc ở một ngân hàng lớn ở thành phố, rồi còn có 1 người bạn trai giàu có thương yêu chị hết mực. Tại sao chị lại nói mình sống bình thường?

Chị vẫn giữ vẻ mặt tĩnh như nước nhìn tôi:

- Em à, sống bình thường tức là chúng ta đã vô trách nhiệm với cuộc đời mình đấy. Làm ngân hàng lớn ư, cũng chỉ là nhân viên bình thường, còn bạn trai giàu có ư? Kì thực chị chỉ đi theo con đường của cha mẹ, và anh ấy dù có yêu thương chị, nhưng chị luôn có chút toan tính với sự nghiệp của anh ta.

- Chúng ta đang sống trong 1 thế giới đầy tính toán, em à.

Câu cuối cùng chị thốt ra, khiến tôi hơi hoảng hồn. Dù gì tôi cũng chỉ mới là tân sinh viên, nghe đến viễn cảnh tương lai tự nhiên lại cảm thấy cực kì ảm đạm. Vậy ra tự chỉ cảm thấy mình chỉ là một người không thành công sao? Tôi cho rằng nếu tổng thống Nga Putin không tự thoả mãn với tham vọng của mình, ông ấy cũng nói mình không-thành-công-cho-lắm. Thực sự rất nực cười!

Chúng tôi nói vài câu gì đó cho đến khi mưa tạnh hẳn. Ngày chia tay, tôi cảm thấy có điều gì không ổn ở chị. Trước đây, chị sống khá vui tươi, phóng túng. Bây giờ mới chỉ vài tháng, con người chị đã thay đổi hẳn, gọi là trầm ngâm, thích chiêm nghiệm triết lý cuộc sống hay gì gì đó, chính tôi cũng chẳng rõ nữa.

Tưởng tượng cũng ở một buổi chiều mưa khác, tôi đi đến đám tang chị. Không kèn hoa, không cờ trống linh đình, mặc dù cha mẹ chị ấy cũng đủ sức chi trả. Chị mất sau cuộc nói chuyện hôm đó khoảng 4 tháng. Khi nghe tin này, tôi cực kì sốc, bỗng nhiên những lời chị nói ngày đầu hiện về như một cuốn phim quay chậm. Chị chết rồi! Không có thời gian! Sống an phận thủ thường! Tôi lọc ra trong kí ức những câu nói của chị, lặng lẽ đứng nhìn bài vị.

- Con bé nó bị bệnh ung thư máu, phải điều trị ở bên Singapo mà cũng không qua nổi. – Mẹ chị khóc nấc từng tiếng – Nó nói trước khi chết cũng muốn đi du lịch, làm nhiều điều gì đó có ích cho đời. Thế là gia đình đem nó đến trại trẻ mồ côi, phát quà cho các bé. Nào ngờ, sức khoẻ nó yếu quá, đến bế một đứa lên cũng chẳng thể nào bế nổi. Nó mạnh mẽ lắm, không hề kêu than, chỉ mỉm cười nói rằng đã lãng phí quá nhiều thời gian khi còn khoẻ mạnh thôi!

Tôi trầm ngâm, thậm chí lúc về tôi cũng chẳng nói chuyện với ai.

Tôi dành ra vài ngày, một tuần, thậm chí là vài tháng để suy nghĩ. Chỉ có thể suy nghĩ mà thôi.

Tưởng tượng rằng một ngày trời nắng, tôi gặp bạn. Bạn có ngoại hình bình thường, nước da ngăm đen vì đi nắng quá nhiều, nhưng lúc nào nụ cười cũng thường trực trên môi. Hội bạn thân của bạn gọi bạn bằng cái tên “Thanh niên không biết mệt”. Bạn đi nhiều, hiểu biết rộng, dấu chân bạn đã chạm đến gần như cả chục nước. Bạn biết mình viết lách không giỏi, nhưng rất chăm chỉ ghi nhật kí. Cuộc sống của bạn không giây nào nhàm chán, có lẽ vì bạn biết tận dụng thời gian 1 cách triệt để. Bạn bận rộn vừa đủ, nhưng cũng thư giãn vừa đủ. Bạn thất bại quá nhiều, nhưng không bao giờ nản chí. Bạn nói với tôi rằng “Sống trên đời phải có thành tựu, dù không lớn nhưng cũng phải có. Chẳng lẽ ấy tính để đời chúng ta trôi đi 1 cách lãng nhách, đến khi mất đi chỉ có cha mẹ khóc thương thôi sao?”

Tưởng tượng đến một ngày nào đó, tôi và bạn, hai người cùng già đi. Tôi biết, bạn vừa xuất bản một quyển sách bán rất chạy, nên đang hấp tấp trên đường đến nhà sách. Bạn không còn sức trẻ như xưa nữa, nhưng bạn luôn được nhiều người thăm nom, an ủi. Bạn phát hiện mình bị căn bệnh di căn lên não, chỉ có thể sống được vài tháng. Trong thời gian đó, bạn vẫn tiếp tục viết sách, tiếp nối thành công của cuốn sách trước. Bạn mất 15 năm để xuất bản cuốn sách đầu tiên, và mất vài tháng để ra cuốn sách tiếp theo. Ngày cuốn sách thứ 2 ra đời, cũng là ngày mất của bạn. Cuốn sách thứ 2 bạn viết trong thời gian dưỡng bệnh còn thành công về mặt thương mại hơn cuốn thứ nhất. Nếu người đọc để ý ở những dòng cám ơn, có thể thấy bạn chỉ viết một câu ngắn gọn “ Cuộc đời là hữu hạn, hãy sống sao cho thật vô hạn”.

Tưởng tượng một ngày không xa nữa, tôi về bên kia thế giới. Tôi không biết mình để cho đời thành tựu gì, nhưng tôi biết nếu đạt được thành tựu, thì chính tôi sẽ mỉm cười chúc mình đầu tiên. Tôi yêu cuộc đời này nhiều lắm, nhưng tôi tự hứa sẽ không sống an phận thủ thường như bất kì ai khác. Kì thực, khi nhìn lại quãng thời gian lúc trẻ của tôi, tôi đã có những giây phút huy hoàng như bạn.

Phải, tôi không thể thua bạn.

Chúng ta không ai được phép thua bạn.
Xem thêm…

Ác Khẩu và Quả Báo

9:55 PM |
Ác Khẩu và Quả Báo

Ngày xưa trong thành Xá Vệ có một người nhà rất giàu, tên gọi là Sư Chất, đã hơn 40 tuổi rồi mà chưa có con. Hai vợ chồng rất lo lắng, đến nhà Bà La Môn xin bốc một quẻ bói xem sau này có sinh được đứa con trai hay con gái nào không? Nhưng họ vô cùng thất vọng nghe thầy bói trả lời rằng suốt đời họ sẽ không có con.


***

Sư Chất nghe thế không chịu tin, lại đi tìm một ông thầy tướng số khác, cao tay ấn hơn, nhiều kinh nghiệm hơn xin bốc quẻ. Lạ thay, vị thầy tướng này vốn được mọi người tôn kính và khen ngợi là bói linh như thần, lại cũng làm cho Sư Chất thất vọng.

Sư Chất đi về mà lòng phiền muộn, bỗng sực nhớ đến bậc đại thánh Thích Ca Mâu Ni, tự nghĩ:

- Đức Phật là giáo chủ của trời và người, là bậc Nhất thiết trí, không có gì là Ngài không biết, không có gì là Ngài không hiểu, tại sao ta lại không đến gặp Ngài xin chỉ giáo?

Nghĩ đến đây ông bèn nhắm hướng Kỳ Viên tinh xá mà đi. Cung kính đảnh lễ Đức Phật xong, ông chắp tay bạch :

- Bạch Đức Thế Tôn đại bi, xin Ngài thương xót chúng sinh ngu si mà chỉ giáo: con có chút ưu tư, năm nay đã hơn 40 mà chưa có đứa con trai nối dõi, đó là do nhân duyên gì, cúi xin Đức Phật khai thị.

Đức Phật trả lời:

- Không lâu nữa ông sẽ có một đứa con trai, vừa có phúc lại vừa có đức, chỉ có điều là khi nó vừa lớn nó sẽ xin xuất gia.

Nghe tin này Sư Chất rất đỗi vui mừng, thành tâm đảnh lễ chân Phật, rồi thỉnh cầu:

- Cầu xin Thế Tôn và chư tăng cho phép chúng con được cúng dường vào trưa mai, để chúng con được kết thêm thiện duyên và trồng chủng tử vào ruộng phước của Như Lai.

Đức Phật nhận lời rồi, Sư Chất hoan hỉ quay về chuẩn bị đàn trai. Hôm sau ông dẫn đầu gia nhân, chân thành cúng dường những món ăn thức uống ngon lành đẹp mắt nhất.

Đức Phật nhận cúng dường xong, thuyết một thời pháp rồi dẫn đầu tăng chúng quay về tinh xá. Đi được nửa đường, Đức Phật và tăng chúng ngồi dưới một gốc cây bên bờ sông nghỉ ngơi. Bỗng từ trên cây, một con khỉ nhẩy xuống xin mượn bình bát của Đức Phật. Nó ôm bình bát chạy đi thật xa rồi quay về, trong bình bát chứa đầy mật ngọt. Nó dùng hai tay kính cẩn dâng bình bát lên Đức Phật, Ngài nhận lấy và chia cho chư tăng dùng để con khỉ được nhiều phúc đức. Con khỉ thấy thế mừng rỡ nhẩy nhót.

Không lâu sau nó đến ngày tận số, đầu thai làm người, sinh vào nhà của Sư Chất.

Lúc nó sinh ra, trong nhà phàm có vật dụng gì có thể chứa đựng thức ăn, thì vật dụng ấy bỗng đầy ắp mật và đường. Vợ chồng Sư Chất thấy điều quái dị, bèn do nhân duyên này đặt tên con là Mật Thắng.

Thời gian vùn vụt trôi mau như tên bắn, hơn mười năm trôi qua như trong nháy mắt, Mật Thắng nay đã lớn khôn. Chú bé chán ngán chuyện thế tục, xin phép cha mẹ cho mình được xuất gia, cha mẹ hết sức vui mừng mà trả lời:

- Lúc con chưa ra đời, Đức Phật đã biết sẽ có ngày hôm nay. Bây giờ con muốn xuất gia, cha mẹ rất hoan hỉ. Không bao giờ cha mẹ ngăn chận con một cách vô lý.

Được cha mẹ hoan hỉ cho phép rồi, Mật Thắng đến Kỳ Viên tinh xá xin xuất gia với Đức Phật. Nhờ có tiền duyên, Mật Thắng chứng quả rất mau.

Một hôm, thầy đang trên đường đi độ hóa với các bạn đồng tu, cảm thấy vừa nóng vừa khát lạ thường, ai nấy đều ao ước có một cái gì uống. Tỳ kheo Mật Thắng bèn cầm bát tung lên trời rồi sau đó dùng hai tay tiếp lấy bát trở về. Bấy giờ trong bát đựng đầy mật ngọt, Mật Thắng bèn chia cho chúng tăng giải khát.

Về tới tinh xá, một vị tỳ kheo đi tìm Đức Phật xin thỉnh giáo:

- Trong quá khứ tỳ kheo Mật Thắng đã tu được phúc đức gì mà bây giờ bất cứ lúc nào, ở đâu cũng có thể có đường và mật?

Đức Phật trả lời:

- Các ông có nhớ có một lần lâu lắm rồi, có một con khỉ đem mật ngọt đến cúng dường Như Lai và chúng tăng không? Nhờ bố thí với thiện tâm, chết rồi nó được sinh ra làm người và nhờ nó chân thành cúng mật ngọt cho Phật nên kiếp này nó có thể được mật bất cứ lúc nào và ở đâu.

Đức Phật nói xong, vị tỳ kheo nọ hỏi tiếp:

- Bạch Thế Tôn! Thế thì tiền kiếp Mật Thắng do nhân duyên gì mà bị đọa xuống làm khỉ?

Lúc ấy xung quanh Đức Phật có rất nhiều đệ tử vân tập, Ngài nhìn họ một lúc rồi đáp:

- Thầy ấy bị đọa xuống làm khỉ là do một nhân duyên xẩy ra cách đây 500 kiếp trước, thời Ca Diếp Như Lai còn tại thế. Lúc đó có một vị tỳ kheo trẻ tuổi, tình cờ thấy một vị tỳ kheo khác đang băng qua một con suối nhỏ, vị trẻ tuổi bèn cười chế nhạo, bảo là dáng điệu của vị tỳ kheo kia giống hệt như con khỉ. Vị tỳ kheo trẻ tuổi đã phạm tội ác khẩu nên bị đọa xuống làm khỉ, nhưng sau đó thầy ấy biết lỗi lầm của mình, đến xin sám hối với vị tỳ kheo mà mình đã chế nhạo. Nhờ thắng duyên ấy mà kiếp này mới được gặp Phật và được Phật độ, chứng quả A La Hán một cách mau chóng.

Nghe đức Phật giảng xong, các vị tỳ kheo đều nhận ra rằng một câu nói ác cũng có thể chiêu cảm nghiệp khổ, vì thế không còn ai dám ác khẩu, ngay cả đến một câu nói đùa cũng không dám nói.

Bởi vì nhân quả không nhường bất cứ một người nào
Xem thêm…

Copyright ©CKT - Được biên soạn và sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau - Ghi rõ nguồn:chukienthuc.com - Khi phát hành thông tin trên trang này
Luyện thi đại học - Chủ Kiến Thức | CKT | Test English Quiz Online | Kho tài liệu hay |